Khương Chi nhắm mắt lại, nhẹ nhàng nói: “Tôi dẫn Tiểu Ngự đi đây.”
Lúc này Mạnh Lan cũng đã trở lại.
Khương Chi một tay kéo Tiểu Ngự, một tay bịt miệng vết thương: “Đi thôi.”
Động tĩnh ở chỗ này không nhỏ, rất nhiều công nhân xưởng luyện thép tụ tập xung quanh, nhưng bọn họ không dám đến gần, liên tục có những lời bình luận và cảm thán vang lên, chỉ sợ bị liên lụy vào chuyện này.
Nếu bọn họ còn không rời đi, lát nữa cảnh sát đến đây thì bọn họ sẽ lại bị bắt giữ.
Mạnh Lan cũng hiểu rõ trong lòng, bọn họ vội vàng rời khỏi xưởng luyện thép.
Tiểu Ngự ngừng vùng vẫy, để Khương Chi kéo mình lên xe.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT