“Mẹ Cận Phong Sa sao?” Mắt Khương Chi híp lại.
Cận Giai Giai gật đầu, trong mắt khó nén khỏi cô đơn.
“Mấy ngày trước dì Anh lên núi đào hành dại, bị trượt chân, ngã từ trên núi xuống, xương bị gãy, bây giờ đang nằm ở trên giường không động đậy nổi, Dư Hồng Mai đã chăm sóc cho dì ấy mấy ngày, lại cho mượn tiền, cho nên…”
Cận Giai Giai nói, nhịn không được phát ra tiếng áp lực nghẹn ngào.
Khương Chi liếc mắt đánh giá Cận Giai Giai, giọng điệu bình tĩnh: “Cô muốn mượn bao nhiêu tiền?”
“Hai…hai trăm được không?” Cận Giai Giai thử tính vươn hai ngón tay, vẻ mặt lo sợ, sợ rằng Khương Chi sẽ phủi tay mà đi.
“Hai trăm sao?” Khương Chi nhíu mày, nhà Dư Hồng Mai lấy ra hai trăm đồng tiền khiến cho Cận Phong Sa khom lưng sao? Một tháng tiền lương của anh ấy cũng được gần một trăm đồng, vậy mà vì 200 đồng mà bán bản thân đi sao, vụ mua bán này làm gì có lời chứ?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play