Thấy Tưởng Nguyên Trinh im lặng hồi lâu, Thi Lam Chu biết cô ta khó chịu, liền thở dài: “Chị không nói nữa, em nghỉ ngơi cho thật tốt đi, đừng suy nghĩ nhiều.”
Nghe vậy, Tưởng Nguyên Trinh đột nhiên bật khóc thành tiếng.
Cô ta lấy tay che mặt, để những giọt nước mắt nóng hổi chảy ra từ ngón tay, khóc đau đớn đến nỗi Thi Lam Chu không nhịn được mà mắt cũng ửng đỏ.
Tưởng Nguyên Trinh gào khàn cả giọng, nói từng chữ một: “Chị Lam Chu, em quen Liên Chu bao nhiêu năm, thích anh ấy bao nhiêu năm rồi? Sao em có thể cam tâm từ bỏ? Sao em có thể cam tâm được đây? Gả cho anh ấy, chính là ước mơ lớn nhất đời này của em.”
Thi Lam Chu ôm Tưởng Nguyên Trinh, vỗ lưng cô ta rồi liên tục an ủi: “Chị biết, chị biết hết, nhưng mà. . . Nhưng ngay cả cha chị cũng không thể thay đổi được quyết định của lão ngũ. Chị cũng muốn giúp em lắm, nhưng em cũng biết tính tình của cậu ấy mà, lão ngũ bình thường còn lười không muốn gọi chị là chị, hôm nay vì chuyện kết hôn mà chị và lão ngũ cãi nhau không vui vẻ, chị cũng hết cách rồi, Nguyên Trinh à.”
Khi nói đến điều này, trong lòng Thi Lam Chu cũng cảm thấy ấm ức.
Hôm nay cô ta đã đắc tội với tất cả mọi người trong nhà rồi, nhưng cho dù là như vật, thì cô ta cũng không thể thay đổi được kết quả cuối cùng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play