Tuy nhiên, trong ánh mắt biết ơn và những lời nói cảm kích của người nhà họ Giang thì bà cụ chỉ nói một câu: “Chúng ta đều là người một nhà, cho dù như thế nào đi chăng nữa thì người Trung Quốc cũng không thể bắt nạt người Trung Quốc được.”
Ôn Hoa Anh nói: “Sự việc nhanh chóng được giải quyết, mẹ cũng không hỏi thêm cái gì nữa”.
Bà ấy biết thái độ của Khương Chi đối với người nhà họ Giang, tất nhiên cũng sẽ không can thiệp quá nhiều.
Khương Chi gật đầu, rũ mắt xuống, không nói gì.
“Được rồi, hai đứa nghỉ ngơi đi, ngày mai còn phải đưa mấy đứa trẻ đi học, ngủ sớm đi nhé.” Ôn Hoa Anh dặn dò mấy câu rồi quay người rời đi.
Khương Chi nhìn đồ trang sức trên bàn, có chút đau đầu dọn dẹp lại một chút.
Cô nằm xuống bên cạnh Thi Liên Chu, nghiêng người, nhìn nét mặt nghiêm nghị lại lạnh lùng của anh ấy, có lẽ vì uống rượu, cho nên hai mắt anh ấy hơi nhắm lại, phát ra tiếng thở nhè nhẹ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play