“Cái gì? Con nhỏ không biết xấu hổ này!” Bạch Hương Chi cũng giận dữ mắng mỏ một tiếng, dứt lời bà ta đã quay người đuổi theo.
Bây giờ bà ta đã hoàn toàn hiểu rõ Khương Chi Tử đã không còn là Khương Chi Tử trước đây nữa rồi, lòng dạ cô vừa cứng lại vừa tàn nhẫn, xử lý bất cứ chuyện gì cũng không giữ lại chút thể diện nào cho người khác, tuy Khương Quế Hoa kia không đáng lên mặt bàn nhưng dầu gì thì đó cũng là con gái bà ta sinh ra.
“Chờ đã mẹ!” Khương Đinh Hương kéo Bạch Hương Chi lại.
Cô ta ngẫm nghĩ rồi nói nhỏ vào tai Bạch Hương Chi: “Mẹ, chúng ta sắp đến thành phố Thanh rồi, trở về nhà ông bà ngoại cũng không thể đến bằng tay không, huống hồ phí đi đường cũng không ít. Bây giờ chị sáu đã phát tài rồi, chị ta chỉ cần tùy tiện búng ra một ít nhỏ như đầu ngón tay cũng đủ cho chúng ta dùng, hay là mẹ đến đó mở miệng nói một tiếng với chị ta, trước đây mẹ còn từng cung cấp lương thực cho chị ta nên chị ta vẫn còn cảm tình với mẹ.”
Nghe vậy, sắc mặt Bạch Hương Chi đã thay đổi liên tục, sau cùng, bà ta và Khương Đinh Hương nhìn nhau, không nói gì nữa mà lập tức đi theo Khương Quế Hoa.
Khương Đinh Hương nhìn theo bóng lưng nôn nóng của Bạch Hương Chi, trên mặt cô ta đột nhiên nở nụ cười u ám.
Mà ở một góc khuất phía sau ngôi nhà, Giang Noãn Xuân đang bịt miệng mình trốn sau đống cỏ khô, trên gương mặt thanh tú của cô ta lộ cảm xúc bất thường, một hồi lâu sau đó cô ta mới rón rén rời đi mà không để Khương Đinh Hương chú ý đến.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT