Thi Liên Chu tỏ vẻ hờ hửng, không mặn không nhạt mà nói: “Đó là anh trai của cô ấy.”
“Anh trai? ? ?” Trên đầu Ôn Hoa Anh có một dấu chấm hỏi.
“Con nói mẹ nghe thử, sao Giang Kinh Xuân có thể là anh trai của A Chi được chứ?” Ôn Hoa Anh nôn nóng hỏi, bà ấy vểnh tai lên.
Tuy nhiên, Thi Liên Chu không phải là người lắm lời, lòng tò mò của bà ấy đã được định sẵn sẽ không được thỏa mãn.
Sau khi ra khỏi cửa, Giang Kinh Xuân nhìn Khương Chi đứng trước mặt, ho nhẹ một tiếng: “Anh. . .”
Khương Chi ngước mắt nhìn anh ấy, mím môi, mỉm cười yếu ớt, khi cô nói chuyện có cảm giác không xa cũng không gần: “Tôi biết anh muốn nói gì, nhưng sau hai mươi năm hoang mang bối rối, sau này tôi chỉ muốn sống cho bản thân mình, chỉ làm Khương Chi, không làm con gái hay em gái của ai cả, nếu anh không có chuyện gì khác thì tôi về trước đây.”
Giang Kinh Xuân nhìn tấm lưng mảnh khảnh của Khương Chi dần dần đi xa, khuôn mặt anh ấy vừa ngạc nhiên vừa bối rối.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play