Lúc mấy đứa nhỏ thức dậy thì đã là ba giờ chiều.
Hình như Tiểu Diệu đã gặp ác mộng, sắc mặt tái nhợt, cậu bé ôm lấy Khương Chi, giọng hơi run run nói: “Mẹ.”
“Sao vậy con?” Khương Chi ôm Tiểu Diệu rồi nhẹ nhàng xoa đầu cậu bé, một lúc sau, thân thể run rẩy của cậu bé mới dần bình tĩnh lại, sắc mặt cũng không khó nhìn như vậy nữa.
Tiểu Diệu nuốt nước bọt, đồng tử giãn ra vì sợ hãi: “Con. . . con mơ thấy anh cả của con. . . Anh cả của con chết rồi.”
Tay của Khương Chi ngừng lại, cô nhìn Tiểu Diệu với ánh mắt hơi nặng nề.
Nghe Tiểu Diệu nói xong, Tiểu Ngự cũng không cảm thấy xui xẻo, cậu bé vỗ ngực thật mạnh, cười toe toét: “Em nhìn anh này, anh khỏe mạnh nhất mà, sao có thể chết được chứ? Lão tam, em mơ viển vông rồi.”
Tiểu Qua cũng gãi đầu an ủi: “Không sao đâu, anh ba, chỉ là giấc mơ mà thôi, là giả đó!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play