Khương Chi lắc đầu, dùng ngón tay trắng nõn chỉ vào Vân Tường: “Tôi không cần ông ấy, tôi chỉ cần bà thôi. Nhân lúc mấy đứa nhỏ đang ngủ, chúng ta đi một chuyến đi, về rồi hẵng đi ăn trưa.”
Nói xong cô đã quay người đi lấy bản thiết kế.
Vân Tường sửng sốt, nhìn bóng lưng Khương Chi, rồi lại nhìn Phó Đông Thăng, ngón tay chà xát vạt áo, bà ấy hơi ngơ ngác.
“Đi đi, về nhà xem thử đi, đã nhiều năm như vậy, dù bọn họ có tức giận đến đâu thì cũng nguôi ngoai rồi, cô nói xem bây giờ cô đã ly hôn rồi, một mình như vậy ăn tết phải làm sao đây?” Phó Đông Thăng vỗ nhẹ lên bờ vai mảnh khảnh của Vân Tường, nói như vậy.
Vân Tường cúi đầu, một lúc sau bà ấy mới gật đầu với đôi mắt đỏ hoe.
. . .
Vân Tường đạp xe đưa Khương Chi rời khỏi ngõ Trúc Lan và đi về phía con đường mà bà ấy quen thuộc nhất khi còn nhỏ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play