Khương Chi gật đầu: “Đương nhiên.”
Khương Đức Hải dập tẩu thuốc trong tay, ông ấy ngẫm nghĩ một lát mới nói: “Vậy cháu vây một mảnh lại đi, chú sẽ cho người ta đến đo đạc, chúng ta đều là người cùng một thôn với nhau, cũng không quá mười mấy đồng một mét vuông đâu. Hay là thế này đi tính cháu mười đồng một mét vuông, được không?”
Khương Chi ngạc nhiên, cười nói: “Vậy cháu cảm ơn chú Đức Hải.”
Điền Hoán Mai vội khoát tay, tươi cười hớn hở nói: “Cảm ơn ông ấy làm gì, trái lại người trong thôn chúng ta phải cảm ơn cháu mới đúng, thời gian trước có thể bán măng kiếm tiền, bây giờ lại nhặt thêm một món tiền vô duyên vô cớ thế này.”
Mặt mày bà ấy hớn hở, sắc mặt hồng nhuận, ánh mắt nhìn Khương Chi cũng rất hiền lành.
Bà ấy đã nói mà, cô gái này vừa về đến đây thì sẽ có chuyện tốt. Quả nhiên là như thế.
Khương Chi cười, nói: “Vậy chú thím về chuẩn bị hợp đồng bán đất đi ạ! Lần trước cháu lên núi Chi Tử đến nay cũng đã lâu rồi chưa trở lại, cháu nghĩ thời gian này cây hương xuân trên núi đã vào mùa rồi, cháu muốn hái một ít mang về.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play