Hổ Tử rất không muốn để cô kéo mình đi, nhóc con lập tức giấu tay ra phía sau, nghênh ngang đi trước, dáng vẻ vênh váo như một kẻ nhà giàu mới nổi.
Khương Chi nhíu mày: “Đi cho đàng hoàng, nếu không thì không mua kẹo hồ lô cho con nữa.”
Vừa nghe thấy lời này, trong chớp mắt Hổ Tử đã xù lông lên, nhóc con chống nạnh, dự định nói cho rõ ràng nhưng lại nghe thấy Tiểu Diệu nói: “Anh cả, anh đi như vậy thật sự rất khó coi, giống như…”
Trong thoáng chốc Tiểu Diệu còn chưa biết phải miêu tả thế nào nhưng Tiểu Qua đã vỗ tay, nói: “Giống như con chó già của nhà Khương Dược Tiến.”
Mặt mũi Hổ Tử tối sầm lại, cậu nhóc tức tối nhìn Tiểu Diệu và Tiểu Qua nhưng cũng không thể phát tiết lửa giận.
Khóe miệng Khương Chi cong lên, cười rất vui.
Cô kéo Tiểu Diệu và Tiểu Qua đi về phía trước, còn Hổ Tử thì vẫn tức giận, dậm chân, đứng im tại chỗ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play