“Phụ nữ? Nợ tiền tôi?” Vương Bằng Phi hơi khó hiểu.
“Đúng vậy, cô ấy còn rất xinh đẹp nữa đó!” Vẻ mặt của quản lý hơi ám muội.
“Xinh đẹp? !” Giọng nói của Vương Bằng Phi trở nên cảnh giác, ông ta đột nhiên đứng dậy khỏi chỗ ngồi, chiếc ghế gỗ cọ xát vào sàn nhà phát ra tiếng vang chói tai, đủ để lộ ra sự hoảng loạn trong lòng ông ta.
Người quản lý không hiểu tại sao, còn tưởng rằng mình hiểu sai ý, cho nên lắp bắp nói: “. . . Đúng, đúng vậy. . . Xinh đẹp đó. . .”
Sắc mặt Vương Bằng Phi lúc xanh lúc đen, ông ta kéo ghế ra rồi đi tới đi lui trong văn phòng, suy nghĩ một lúc, ông ta quyết định đánh con bài phòng thủ, xua tay, sốt ruột mà nói: “Nói cô ta về đi!”
Ngoài cửa, vẻ giễu cợt chợt hiện lên trên khuôn mặt của Khương Chi.
“Không muốn gặp tôi sao? Không muốn lấy tiền nữa à?” Khương Chi vén mấy sợi tóc trên gò má ra sau tai, chậm rãi đi vào trong văn phòng, rõ ràng giọng nói của cô rất dịu dàng, nhưng biểu cảm trên mặt lại vô cùng lạnh lùng và hung tợn, giống như một con sói cái bị mất con non vậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT