Vu Hân nhìn các bạn học châu đầu ghé tai, dùng ánh mắt khinh thường bàn luận về Khương Chi thì trong lòng cô ta rất thoải mái.
Cô ta chậm rãi đi đến trước bàn của Khương Chi, giơ lon nước có gas đã khui trong tay lên, để ở trước mặt Tiểu Diệu và Tiểu Qua, âm dương quái khí nói: “Này, nước có gas, một lọ chỉ có một hào năm, chắc là con của cô còn chưa từng uống qua chứ gì? Tôi mời.”
Mày Phó Đông Thăng cau lại, nhìn vẻ mặt bình tĩnh của Khương Chi thì ông ấy nhịn không được nói: “Vị nữ đồng chí này, cô thật sự rất ồn ào, ăn cơm thì phải ra ăn cơm, bày ra tư thế diễu võ dương oai làm cái gì?”
Vu Hân sửng sốt, dường như lúc này mới chú ý đến Phó Đông Thăng.
Ánh mắt của Vu Hân chợt lóe, đột nhiên cười nói: “Khương Chi à, đây là ba dượng mà cô tìm cho tụi nhỏ sao?”
Lời còn chưa dứt, cô ta lại nói tiếp: “Nhìn cách ăn mặc thì có vẻ giàu có, nhưng mà tuổi hơi lớn tí, tuổi này của ông ấy thì có thể làm ba của cô rồi ấy chứ? Khương Chi à, cô thật sự không biết chọn.”
Sắc mặt Phó Đông Thăng xanh mét, hung hăng đập vào mặt bàn một cái: “Miệng chó không phun được ngà voi!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT