Trình Hữu ngây người, cảm thấy tim mình đập mạnh, hoảng hốt cúi đầu, tiếp tục lục lọi trong không gian, lấy hết đồ ăn ra.
Cảnh Chiêu thấy anh lấy càng lúc càng nhiều, không nhịn được nói: “Đủ rồi, em không ăn hết nhiều thế này đâu, sao anh không ăn, không đói à?”
"Đói, ừ, tôi ăn ngay." Trình Hữu nói rồi ngồi xuống thảm cạnh bàn, cầm một món lên ăn.
Ăn xong, Trình Hữu vào phòng ngủ, thay hết chăn ga gối bằng đồ trong không gian, rồi ra ngoài nói với Cảnh Chiêu: “Cô ngủ trong phòng đi, chăn ga tôi đã thay rồi.”
Cảnh Chiêu ngáp một cái, đôi mắt long lanh, đứng dậy bước vào phòng ngủ.
Thấy cô vào phòng, Trình Hữu định quay lại sofa ngủ tạm, nhưng bị cô nắm lấy tay áo.
Cảnh Chiêu nhìn anh, vẻ mặt bối rối: “Anh không cùng ngủ với em à?”
"À, tôi..." Trình Hữu gãi gãi đầu, ánh mắt dao động, vô cớ có chút căng thẳng, “Tôi ngủ trên sofa là được rồi, cô, cô mau nghỉ đi!”
"Nhưng em ngủ một mình sẽ sợ." Cảnh Chiêu nắm lấy ngón tay của anh, ngón út nhẹ nhàng quấn quanh, từ từ kéo anh vào phòng ngủ.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play