Nhưng Hứa Mộng như bị dọa sợ, không nghe rõ Châu Phương nói gì, chỉ khóc lớn và đấm vào Châu Phương, “Con đã bảo không đi mà, mẹ cứ kéo con đi, suýt nữa hại chết con!”
"Xin lỗi, tất cả là lỗi của mẹ, không sao nữa rồi!" Biết Hứa Mộng bị dọa sợ, Châu Phương đau lòng, ôm cô ta vào lòng, vuốt ve đầu cô ta.
Mọi người xung quanh nhìn nhau, không nói gì.
Chỉ có Trình Hữu lạnh lùng nhìn cảnh này. Anh nghĩ anh hiểu tại sao Cảnh Chiêu lại lạnh nhạt với mẹ mình.
Người phụ nữ này đối xử với con gái riêng và con gái ruột khác nhau một trời một vực, ai cũng có thể nhận ra sự bất công này.
Nghĩ đến người mình bảo vệ như báu vật đã phải chịu đựng bao nhiêu uất ức, lòng Trình Hữu chua xót.
Anh quay người, kéo người đang nhìn chằm chằm vào cảnh đó vào lòng mình, nói nhỏ bên tai cô: “Đừng nhìn nữa, có anh bên cạnh là đủ rồi, Chiêu Chiêu, anh sẽ yêu em hơn bất kỳ ai.”
Sao lại tỏ tình vào lúc này.
Bị Trình Hữu kéo đầu, suýt nghẹt thở, Cảnh Chiêu đẩy anh ra, liếc nhìn anh kỳ lạ.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play