Tiếng gọi quá mức thân mật ấy khiến Cảnh Chiêu cảm thấy rùng mình. Cô không vui nhìn người đàn ông trước mặt, nói: “Tôi nghĩ Diệp tiên sinh có lẽ quên rồi, bây giờ tôi là mợ chủ nhà họ Tần. Mong Diệp tiên sinh tôn trọng tôi, đừng gọi tên tôi nữa.”
Sự lạnh lùng của cô kéo Diệp Viễn trở về thực tại, anh ta có chút bối rối rời mắt đi, sau đó nhớ đến mục đích lần này mình đến đây. Không kìm được, anh nắm chặt tay, trầm giọng nói: “Mợ chủ nhà họ Tần, lần này tôi đến, là hy vọng cô có thể rộng lượng, để Tần Tứ đừng tiếp tục nhắm vào nhà họ Diệp nữa. Nhà họ Diệp bây giờ đã bị dồn đến đường cùng, không còn trụ được nữa rồi.”
“Tôi thừa nhận, trước đây là tôi có lỗi với cô. Nhưng đó là chuyện riêng giữa chúng ta, tôi có thể xin lỗi cô, cô muốn thế nào cũng được, nhưng tôi mong cô đừng lôi kéo cả Diệp Thị vào. Đó là tâm huyết của cả gia tộc chúng tôi...”
Cảnh Chiêu nghe lời Diệp Viễn nói, có phần hiểu được, nhưng cũng có phần không hiểu.
Cô nghe ra Diệp Thị hiện tại tình hình không tốt lắm, hơn nữa lại là do Tần Thị ra tay.
Nhưng chuyện này thì liên quan gì đến cô chứ, đâu phải cô bảo Tần Tứ ra tay.
Nghĩ đến đây, Cảnh Chiêu khẽ cười, nụ cười đầy ẩn ý: “Thật sự anh sẵn sàng làm bất cứ điều gì sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play