Nghĩ đến vẻ mặt mơ hồ của Cảnh Chiêu khi bị anh hôn, Tần Tứ cảm thấy mãn nguyện vô cùng, không nhịn được bật cười thành tiếng.
Cảnh Chiêu nghe thấy tiếng cười của anh, thấy anh không trả lời mà còn cười nhạo mình, càng tức giận hơn. Cô định rút tay ra, nhưng lại bị anh nắm chặt hơn, cả người bị kéo vào lòng anh.
Giọng nói trầm thấp của anh vang lên, mang theo một lực khiến người ta tin tưởng: “Không có, trước giờ chưa từng có ai khác.”
Nghe câu này, khóe môi Cảnh Chiêu bất giác cong lên. Nhưng rồi cô lập tức ý thức được và thu lại nụ cười. Anh nói thì cô phải tin ngay sao? Nhỡ đâu anh đang lừa cô thì sao…
Cảnh Chiêu còn chưa kịp nghĩ xem nếu anh lừa mình thì cô sẽ làm thế nào, đã nghe Tần Tứ ghé sát lại hỏi: “Lần đầu của anh đều là của em, còn em thì sao? Em với Diệp Viễn, đã hôn chưa?”
Một câu nói khiến gương mặt Cảnh Chiêu đột nhiên cứng đờ. Cô đã đính hôn với Diệp Viễn bao nhiêu năm, không thể nào mà không có chuyện gì xảy ra. Dù không phải cô chủ động, nhưng nụ hôn đầu của cô đã không còn từ lâu.
Nghĩ đến việc nụ hôn đầu của mình lại trao cho một kẻ cặn bã như Diệp Viễn, Cảnh Chiêu chỉ hận không thể chặt gã ra làm trăm mảnh rồi vứt xuống sông.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play