"Lời gì?" Diệp Viễn thắc mắc hỏi.
Nghiêm Hạo: "Tổng giám đốc nhà tôi nói rằng từ giờ về sau, nếu anh gặp mợ chủ nhà chúng tôi, xin hãy gọi một tiếng ‘Tần thiếu phu nhân’, chứ nghe tên "Chiêu Chiêu" anh ấy không vui lắm."
Nghiêm Hạo nói xong, lại nghiêm túc bổ sung: “Tổng giám đốc nhà tôi mỗi lần tức giận đều thích nghiên cứu câu ‘trời lạnh rồi nhà họ Vương nên phá sản thôi’, còn nghĩa là gì thì tôi nghĩ với học thức của thiếu gia Diệp, chắc không khó để hiểu.”
Nói xong, Nghiêm Hạo nhìn Diệp Viễn mặt mày tái mét như tàu lá, hài lòng gật đầu, rồi nói: “Vậy tôi xin phép cáo từ.”
Anh ta xoay người rời đi, trông như thể tiến thoái có lễ, khiêm nhường nhã nhặn, nhưng lời nói ra lại ngạo mạn tột cùng, không chừa cho Diệp Viễn chút mặt mũi nào.
Đó chính là nhà họ Tần.
Nhà họ Tần, rồi sẽ có ngày…

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play