Lâm Hải thử rút tay ra, nhưng không thể, động tác đó khiến cô trở nên lo lắng, ánh mắt đầy uất ức và khó hiểu nhìn anh.
Lâm Hải vội vàng giải thích: “Không phải anh muốn buông em ra, em buông tay đi, anh ôm eo em có được không?”
Nghe vậy, Cảnh Chiêu lập tức buông tay. Lâm Hải nhanh chóng đưa tay ra vòng qua eo cô, ôm cô vào lòng, không vì gì khác, chỉ vì như thế cô sẽ cảm thấy an toàn hơn.
Mới chỉ tám giờ hơn, vẫn còn sớm. Quán ăn rất đông khách, chỉ có một vài bàn trống, còn lại đã đầy người.
Vừa bước vào, họ đã được nhân viên phục vụ đón tiếp. Họ chọn một chỗ ngồi cạnh cửa sổ, cả hai ngồi cùng một phía. Lâm Hải để cô ngồi vào bên trong trước rồi mới gọi phục vụ mang thực đơn ra.
Vừa hỏi ý kiến Cảnh Chiêu, anh vừa đặt món.
Trong lúc chờ đồ ăn, Lâm Hải rót trà cho cô, rồi lấy điện thoại từ trong chiếc túi xách trắng anh đang giữ giúp cô ra, hỏi: “Em muốn xem tin nhắn không? Các bạn cùng phòng của em cũng rất lo lắng cho em.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT