Sau khi thu dọn xong, làm thủ tục xuất viện, Lâm Hải mặc một chiếc áo sơ mi màu xanh đậm phối với quần tây đen. Tà áo sơ mi được Cảnh Chiêu cẩn thận nhét vào cạp quần, khuôn mặt nam tính, dáng người thẳng tắp, trông không khác gì người mẫu trên tạp chí, chân dài và phong độ.
Khoác lên bộ đồ này, Lâm Hải có chút không quen, thỉnh thoảng lại kéo cổ áo, tay áo. Cuối cùng, anh xắn tay áo lên đến khuỷu tay, để lộ cánh tay rắn chắc, lập tức cảm thấy thoải mái hơn.
Cảnh Chiêu mặc chiếc áo khoác gió mỏng màu xanh lá nhạt, kết hợp với váy liền màu sen tím mà cô mặc lúc đến, mái tóc dài như rong biển vẫn được cô buộc lại bằng một chiếc kẹp, phong cách dịu dàng, thuần khiết.
Hai người đi cùng nhau trông rất đẹp đôi. Ra khỏi bệnh viện, có người đến đón, là Thẩm Tông Vĩ, lái chiếc xe của Lâm Hải, một chiếc Mercedes đen.
Lâm Hải muốn đưa Cảnh Chiêu về trường, ngồi xe khách còn phải đổi xe, chi bằng tự lái xe đi, chạy cao tốc chỉ mất hơn hai tiếng, vừa tiện vừa nhanh.
“Chú, làm phiền chú rồi.” Lâm Hải bỏ hành lý của hai người vào cốp xe, rồi nói với Thẩm Tông Vĩ đang đứng trước mặt.
Thẩm Tông Vĩ giật giật trán, nhịn mãi không được, muốn chửi thề, nhưng vừa lúc đó, trước mắt xuất hiện một cô gái nhỏ xinh dịu dàng, cô dùng đôi mắt to tròn long lanh nhìn anh ta, gọi anh ta là “Chú Thẩm”.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play