Thực ra hôm qua Thẩm Tông Vĩ để cô gái ở lại vẫn còn có chút lo lắng, nhìn cô nhỏ nhắn mảnh mai như vậy, liệu có chăm sóc người ta tốt được không? Có khi nào cô ấy thấy điều kiện ở bệnh viện không tốt, chán ngán việc chăm người bệnh rồi sinh ra không vui vẻ, không chịu khó chăm sóc không?
Cuối cùng không những không chăm sóc được tốt mà còn khiến tình cảm hai người nảy sinh vấn đề, ai cũng không vui.
Nhưng hôm nay gọi điện, Thẩm Tông Vĩ hoàn toàn yên tâm rồi.
Anh vừa mới nói thêm vài câu, thằng nhóc Lâm Hải đã vội vàng đòi cúp máy.
"Được rồi, chú, không có việc gì nữa đâu, chú đi làm việc đi, bọn cháu cúp máy đây." Nói xong liền lập tức cúp điện thoại.
Thẩm Tông Vĩ nhìn điện thoại, hồi lâu vẫn chưa hoàn hồn. Anh ta còn chưa nói hết lời mà, nói thêm vài câu thì có phải ăn mất bạn gái của nó đâu.
Thẩm Tông Vĩ nghĩ, đột nhiên đưa tay lên sờ sờ đầu, rồi bỗng dưng phản ứng lại, hét lớn: “Ê, không đúng à! Thằng nhóc thối này, sao lại gọi mình là chú chứ! Mình sao lại thành chú của nó được! Thằng nhóc chết tiệt!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT