Cô mặc chiếc váy liền màu sen nhạt đơn giản, mái tóc đen búi hết lên đỉnh đầu, xoắn thành một búi hơi lộn xộn, vài sợi tóc buông xuống hai bên má, đôi mắt như được rửa bằng nước, viền mắt còn hơi đỏ, trông thật yếu đuối khiến ai nhìn thấy cũng thương cảm.
Thẩm Tông Vĩ sững sờ một lúc, giọng thô kệch của anh ta cũng vô thức dịu đi: “Cô bé, cháu tìm ai?”
Cảnh Chiêu nghe thấy tiếng, hỏi: “Chú là Thẩm Tông Vĩ phải không ạ? Cháu tìm Lâm Hải, cháu là bạn gái của anh ấy.”
Chỉ một lát sau, cửa phòng bệnh bị đẩy ra.
Lâm Hải đang nằm trên giường nhắm mắt, không mở ra. Thẩm Tông Vĩ đặt hộp cơm mua về lên bàn bên cạnh rồi nói: “Đội còn việc, anh về trước đây. Anh đã tìm hộ lý cho cậu rồi, để cô ấy chăm sóc cậu nhé!”
Lâm Hải mở mắt, ánh mắt hơi xéo sang bên, chỉ thấy một đoạn váy màu sen nhạt phía sau Thẩm Tông Vĩ.
Anh bực bội cau mày, giọng nói lạnh nhạt: “Anh, thật không cần đâu, chân tôi không sao, có thể tự xuống giường đi lại, không cần người chăm sóc đâu, anh bảo cô ấy về đi!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play