Để tiện lợi, Lâm Hải cũng ở lại khu nhà nhân viên. Dù điều kiện không tốt lắm, nhưng anh có một phòng riêng, và anh cũng chẳng mấy để ý đến những điều này.
Anh vừa từ công trường về, tắm rửa xong, mặc mỗi quần short, ngồi trên giường. Việc đầu tiên anh làm sau khi cầm điện thoại là gọi ngay cho Cảnh Chiêu.
Lâm Hải vừa trò chuyện vừa liếc nhìn quanh căn phòng nhỏ của mình. Đây là căn phòng tạm thời dựng lên cho dự án, rộng khoảng ba mươi mét vuông, chỉ có một cái bàn, một cái ghế, máy tính và một chiếc giường gỗ đơn giản.
Những phòng khác cũng tương tự về diện tích, nhưng không được ở riêng như anh. Hầu hết đều có năm, sáu, thậm chí bảy, tám người ở chung, có chỗ còn nam nữ lẫn lộn, rất lộn xộn.
Lâm Hải thì có thể ngủ ở bất kỳ đâu, vì ngày trước khi mới ra đời, anh còn từng ngủ dưới gầm cầu. Làm việc mệt mỏi, chỉ cần nằm xuống đất là có thể ngủ một mạch đến sáng.
Bây giờ điều kiện thế này đã là tốt rồi. Trước đây Lâm Hải không cảm thấy có gì khác lạ, nhưng giờ đây, anh lại cảm thấy căn phòng này trống trải quá, như thể thiếu đi điều gì đó. Mãi đến khi nghe giọng nói ngọt ngào mềm mại vang lên qua điện thoại, anh mới nhận ra mình đã thiếu điều gì.
Anh nhớ cô quá. Lúc làm việc thì không nghĩ đến, nhưng vừa dừng lại, đầu óc anh toàn là cô.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play