Nghe vậy, Lâm Hải cau mày, ánh mắt nhìn Cảnh Chiêu thoáng chút áy náy. Anh cúi xuống hôn lên trán cô, rồi nói: “Xin lỗi, anh không biết em với cô ấy không thân. Trước đây, khi em không cho anh đến thăm, anh đã nhờ Lâm Hân chăm sóc em, còn chuyển cho cô ấy một khoản tiền.”
"Anh còn cho chị ấy tiền à?" Cảnh Chiêu nhìn anh ngạc nhiên, sau đó chu môi, kéo cổ áo anh: “Anh đã cho chị ấy bao nhiêu?”
Lâm Hải khẽ ho một tiếng, hơi chột dạ đáp: “Không nhiều lắm... chỉ vài nghìn thôi...”
Cảnh Chiêu nhìn anh đầy nghi ngờ. Vài nghìn của Lâm Hải ít nhất cũng phải từ năm nghìn trở lên, với Lâm Hân thì đó là một khoản tiền lớn. Không ngờ Lâm Hân lại âm thầm nhận nhiều tiền như vậy mà không hé răng nửa lời.
"Lần này bỏ qua, nhưng anh không được chuyển tiền cho chị ấy nữa." Cảnh Chiêu nghĩ đến việc Lâm Hân nhận tiền rồi còn đâm sau lưng mình, trong lòng không khỏi bực bội.
"Được, được, không cho cô ấy nữa, chỉ cho bảo bối của anh thôi, được không?" Lâm Hải dỗ dành, ôm cô lên. Hai người mũi chạm mũi, vô cùng thân mật.
Lâm Hải thật sự không biết chuyện này. Nếu anh biết, chắc chắn anh sẽ không chuyển tiền. Cảnh Chiêu của anh rõ ràng tốt như vậy, thế mà Lâm Hân còn gửi tấm ảnh kia, ý đồ của cô ta quá rõ ràng – muốn chia rẽ anh và bảo bối.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play