Thích thì đương nhiên là thích rồi, Cảnh Chiêu lấy chiếc đồng hồ ra, đưa cho Lâm Hải, vui vẻ nói: “Anh đeo giúp em đi.”
Lâm Hải ngay lập tức đặt hết đồ đạc xuống đất, còn lấy tay lau mồ hôi trên tay áo rồi mới nhận lấy chiếc đồng hồ từ tay Cảnh Chiêu, cẩn thận đeo vào cổ tay cô.
Dây đeo tinh xảo rất hợp với cổ tay cô, Cảnh Chiêu nhìn đi nhìn lại mấy lần, không nỡ rời mắt. Đôi mắt cô lấp lánh nhìn Lâm Hải, giọng nói dịu dàng: “Cảm ơn anh Hải, em rất thích.”
“Em thích là được rồi.” Lâm Hải ánh mắt đầy say mê nhìn Cảnh Chiêu, chỉ cảm thấy mới có hơn một tháng không gặp mà bảo bối của anh đã trở nên xinh đẹp hơn rất nhiều.
Anh rất muốn ôm cô vào lòng, nhưng lại sợ người mình sau một quãng đường dài có mùi sẽ khiến cô khó chịu, hai tay anh có phần lúng túng để thõng hai bên, không dám đưa ra.
Anh liếm môi khô khốc, cẩn trọng hỏi cô: “Bảo bối, em còn giận anh không?”
Cảnh Chiêu ngẩng đầu nhìn anh, một bàn tay nhỏ nhắn nắm lấy bàn tay to lớn của anh, lắc nhẹ rồi làm nũng: "Anh đến rồi, em còn giận gì nữa.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play