Khi đặt điện thoại xuống, Lâm Hải lại nhìn thấy tấm ảnh trong WeChat. Sau một chút do dự, anh vẫn quyết định xóa nó. Anh tin bảo bối của mình không phải người như thế.

Đại học A chiếm một diện tích vô cùng rộng lớn, chỉ riêng các tòa nhà giảng dạy đã có hơn chục tòa, còn ký túc xá và nhà ăn thì khỏi phải nói, nhiều vô kể. Đôi khi, ký túc xá cách khá xa phòng học, sinh viên phải đi xe buýt nội bộ trong trường để đến các tòa nhà giảng dạy.
Cổng trường cũng cực kỳ hoành tráng, sinh viên có thể tự do ra vào nhưng bắt buộc phải quẹt thẻ sinh viên.
Chỉ trong chớp mắt, Lâm Hân cùng hai người bạn cùng phòng đã lên chuyến xe buýt đi vào trung tâm thành phố, còn Cảnh Chiêu thì ngồi xuống ghế mây bên cạnh trạm xe buýt.
Trạm xe buýt có không ít người, phần lớn đều là sinh viên của Đại học A. Khi nhìn thấy Cảnh Chiêu, ánh mắt mọi người đều vô thức dõi theo cô, bởi vì cô quá đẹp, trông chẳng khác gì một nàng tiên nhỏ. Trong thời tiết nóng nực này, ai nấy đều che ô hoặc đội mũ chống nắng, che kín từ đầu đến chân, nhưng vẫn không tránh khỏi mồ hôi chảy ròng ròng, bộ dạng có chút lôi thôi.
Chỉ riêng cô là không che chắn gì cả, làn da trắng sáng đến mức phát sáng, người lại vô cùng sạch sẽ, mái tóc đen bóng mượt xõa dài đến eo, khi có gió thổi qua, những sợi tóc nhẹ nhàng bay lên, thậm chí cách một khoảng cũng có thể ngửi thấy hương thơm dễ chịu trên người cô.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play