"Đàn anh là đang chuyên tâm vào học tập, không để tâm vào những chuyện này." Cảnh Chiêu nghiêm túc nói, đôi mắt trời sinh tràn đầy tình cảm trở nên thật chân thành: “Thực ra em đã nghe nhiều truyền thuyết về đàn anh, từ khi vào trường em đã luôn lấy đàn anh làm tấm gương học tập, em muốn trở thành một người xuất sắc như đàn anh.”
Thì ra là cô coi anh ta như tấm gương học tập, anh ta còn tưởng…
Bỗng nhiên từ đối tượng mập mờ biến thành tấm gương học tập, Lục Văn Kiệt thoáng có chút phức tạp trong lòng, nhưng rất nhanh đã điều chỉnh lại tâm trạng. Dù sao được một đàn em dịu dàng ngọt ngào ngưỡng mộ cũng là một điều khiến người ta vui vẻ. Lục Văn Kiệt vẫn giữ vẻ lịch sự nhã nhặn thường ngày, mỉm cười nói: “Truyền thuyết gì chứ, em đừng tin những lời nhảm nhí trên diễn đàn. Nhưng sau này nếu có gì không hiểu, cứ hỏi anh nhé.”
"Cảm ơn đàn anh, vậy em không khách sáo nữa nhé." Cảnh Chiêu nở nụ cười tinh nghịch, sau đó nhìn đồng hồ rồi nói: “Không còn sớm nữa, em không làm phiền đàn anh thêm nữa đâu, đàn anh mau lên thành phố đi!”
Lục Văn Kiệt tuy có chút tiếc nuối, nhưng cuộc trò chuyện này cũng khiến anh ta cảm thấy vui vẻ như trước khi trò chuyện qua WeChat, vì vậy anh ta không nói gì thêm, chỉ vẫy tay chào rồi quay lưng rời đi.
Sau khi anh ta đi khỏi, nụ cười trên mặt Cảnh Chiêu lập tức biến mất. Cô quay đầu nhìn về hướng cổng trường, ở trạm xe buýt cô thấy một bóng dáng quen thuộc, đó là Lâm Hân, chị gái tốt của cô.
Chắc hẳn bức ảnh "tiếp xúc thân mật" giữa cô và Lục Văn Kiệt vừa rồi đã được gửi đến điện thoại của Lâm Hải – bạn trai hiện tại của cô, cũng là người cùng thôn với cô.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT