Tạ Trường Uẩn rõ ràng rất thích, sau khi đi quanh người tuyết vài vòng, hắn nằm xuống trước người tuyết. Cảnh Chiêu cũng thuận thế ngã lên người hắn, ôm cổ hắn, giống như người tuyết kia, nằm trên lưng hắn vuốt ve bộ lông.
Giờ đây, hắn rất ít khi phát ra tiếng "ưng" như trước, khi cảm thấy dễ chịu, âm thanh phát ra lại giống như tiếng rù rì, nghe giống như "gù gù", trầm trầm trong cổ.
Tuyết vẫn đang rơi, những bông sen ngủ yên trong bể nước ở góc tường chuẩn bị cho mùa nở rộ năm tới, trên mặt nước đã đóng một lớp băng mỏng. Góc tường có thêm một cây mai đỏ, trên những cành cây phủ tuyết đã nhú lên vài nụ hoa màu hồng. Chẳng mấy chốc, cây sẽ nở rộ đầy hoa.
Đến tối, hai người ngủ cùng trên một chiếc giường. Chiếc giường có vẻ rộng rãi, nhưng cũng chỉ vừa đủ cho một người và một thú.
Khi còn là người, Tạ Trường Uẩn ngủ rất ngay ngắn, nằm thẳng lưng, tay chỉ đặt chồng lên bụng. Sau này, khi trên giường có thêm Cảnh Chiêu, đạo trưởng bắt đầu nằm nghiêng ngủ vì có Kiều Kiều trong lòng luôn đòi ôm.
Khi biến thành yêu thú, hai người lại mỗi người ngủ một bên. Tạ Trường Uẩn nằm ở mé ngoài, thỉnh thoảng đặt đầu lên bụng Cảnh Chiêu, cuộn tròn người lại, đuôi lông xù phủ lên người nàng như một tấm chăn nhỏ. Đôi tai dựng đứng vô cùng nhạy cảm, mỗi khi có động tĩnh sẽ giật giật, sau đó từ từ mở mắt, cảnh giác nhìn quanh. Khi không thấy có gì bất thường, hắn lại cọ cọ vào người dưới thân rồi tiếp tục nhắm mắt ngủ.
Thượng cổ đại yêu gần kề tiên đạo, chính là nói yêu khí của họ rất yếu. Khi gặp những yêu nhỏ, chúng sẽ tưởng lầm họ là những kẻ có đạo hạnh thấp kém, rồi liều lĩnh tấn công, đến khi đại yêu lộ ra chân thân thì đã quá muộn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT