Lan Triệt nhanh chóng đến trước mặt Cảnh Chiêu, đứng cách chiếc bàn bày đầy trái cây và trà. Chiếc đuôi to lớn của hắn không có chỗ để đặt, đành buông thõng xuống mép đài, làm đám quý bà bên dưới sợ đến mất sắc, vội vàng bỏ chạy.
Hắn đã lên đây, đứng trước mặt cô, nhưng Lan Triệt không nói gì. Hắn ít nói, hầu như chỉ thốt ra một vài từ ngắn gọn. Ngoài Cảnh Chiêu ra, gần như không ai từng nghe hắn nói.
Lan Triệt cứ vậy nhìn chằm chằm vào Cảnh Chiêu, ánh mắt mà người khác cho là hung ác thù hận, nhưng kỳ lạ thay, Cảnh Chiêu lại nhìn thấy trong đó chút ấm ức.
Cô từ trên cao nhìn xuống, quét mắt qua hắn như tỏ vẻ không hài lòng. Sau đó, cô vươn tay về phía thị nữ sau lưng: “Khăn.”
Thị nữ nhanh chóng đưa cho Cảnh Chiêu một chiếc khăn lụa. Cô cầm lấy rồi phất nhẹ về phía Lan Triệt: “Lại đây.”
Ánh mắt Lan Triệt khẽ động, ngoan ngoãn tiến lại gần, dừng trước mặt cô, nhìn chiếc khăn trong tay cô mà không hiểu cô muốn làm gì.
“Cúi đầu,” Cảnh Chiêu ra lệnh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT