Bữa trưa do mẹ Ngụy chuẩn bị, Cảnh Chiêu muốn giúp, nhưng mẹ Ngụy đẩy cô ra, bảo Ngụy Nam Hà đưa cô lên lầu chơi.
Ngụy Nam Hà dẫn cô đi xem phòng của mình. Vì đã ở từ nhỏ, nên phòng có phần bừa bộn. Bên phải cửa ra vào là bàn làm việc với chiếc máy tính vẫn còn đặt trên đó, kế bên là giá kính bày những mô hình game. Bức tường cạnh bàn làm việc lại treo rất nhiều giấy chứng nhận danh dự.
Cảnh Chiêu tò mò nhìn qua, phát hiện chúng đều là từ thời còn đi học, thành tích cũng rất tốt, có vài tờ còn đứng nhất toàn trường.
Cô ngạc nhiên: “Không ngờ anh trước đây lại là học sinh xuất sắc!”
Ngụy Nam Hà ngồi trên giường, nhìn cô lật giở những chứng nhận của mình, trong mắt ánh lên nụ cười, nhưng miệng thì lại nói: “Bao nhiêu năm rồi mà mẹ vẫn giữ mấy thứ này!”
Cảnh Chiêu nghiêng đầu liếc nhìn anh một cái, rồi đặt giấy chứng nhận trở lại. Sau đó cô hỏi: “Tối nay em ngủ ở đâu?”
Ngụy Nam Hà đứng dậy: “Có một phòng khách, ngay bên cạnh phòng anh, chắc mẹ đã dọn dẹp xong rồi. Để anh đưa em đi xem.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play