Ngụy Nam Hà đưa điện thoại lại gần hơn một chút, ánh đèn buổi tối dịu dàng, khiến giọng nói của anh cũng mềm mại đi nhiều: “Được rồi, vừa ra viện đừng thức khuya, nghỉ sớm đi, nhớ chú ý đừng để vết thương dính nước quá sớm, biết chưa?”
Cảnh Chiêu gật đầu, tỏ ý mình đã biết, trông vô cùng ngoan ngoãn.
Trái tim Ngụy Nam Hà rung động, ánh mắt vô thức dịch lên, dừng lại ở chiếc tai mèo màu hồng trắng cô còn đội trên đầu. Anh nuốt khan, giọng nói khẽ mang chút mê hoặc: “Tai mèo của em...”
"Ơ? Tai mèo thì sao?" Cảnh Chiêu nhìn ánh mắt anh, nghi hoặc đưa tay sờ lên tai mèo của mình, chiếc đầu xinh xắn hơi nghiêng, ánh mắt ngơ ngác, giống như một con mèo yêu vừa hóa hình, không biết đến tình cảm nhân gian.
Ánh mắt Ngụy Nam Hà dừng lại, hơi thở cũng rối loạn đôi chút: “Không... không sao, em đội cái đó rất đẹp.”
Cảnh Chiêu: “Ừm...”
Đêm đó, trong giấc mơ, Ngụy Nam Hà chỉ cảm thấy có một chú mèo nhỏ trắng toát chui vào chăn của mình. Anh theo bản năng ôm nó vào lòng, vuốt ve nhẹ nhàng. Nhưng vuốt một hồi, cảm giác trong tay lại thay đổi. Chú mèo nhỏ đột nhiên hóa thành hình người, tai mèo tròn tròn, đuôi mèo dài ngoằng, đôi mắt mèo gợi cảm, cả thân hình quấn lấy anh, khẽ kêu "Meo~".

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play