Khi biết Cảnh Chiêu chỉ mới 18 tuổi, Kiều Trì tỏ ra rất ngạc nhiên. Dù Cảnh Chiêu trông có vẻ nhỏ tuổi, nhưng anh ấy không ngờ cô chỉ vừa trưởng thành, càng không ngờ Lâm Tu lại "trâu già gặm cỏ non" như vậy.
Về phần Lâm Tu, người bị nói là "gặm cỏ non", anh không hề cảm thấy ngại ngùng. Anh thấy cỏ này rất ngọt, rất vui vẻ.
Để thuận tiện cho việc Cảnh Chiêu có thể nghe anh hát khi đang làm việc, Lâm Tu đã mua cho cô một chiếc tai nghe, loại có tai mèo màu hồng, là mẫu duy nhất trong phòng thu toàn trắng, đen và xám.
Sau khi mọc chân, Cảnh Chiêu thấp hơn lúc làm người cá một chút, nhưng cô vẫn cao 1m65, không phải quá thấp, tuy nhiên so với các thành viên khác trong phòng thu, nơi hầu hết mọi người đều cao trên 1m80, cô vẫn trông nhỏ bé.
Do tóc cô rất dài và dày, nên luôn được tết thành hai bím phồng rủ trước ngực, kiểu tóc nhìn có chút đáng yêu, còn khi chạm vào thì tóc lại rất mượt mà. Làn da của cô không chỉ trắng đơn thuần, mà khi nhìn gần, có thể thấy trắng xen chút hồng, cô mặc màu nào cũng đẹp.
Sống ở Long Đằng, mỗi ngày đều có người mang đủ loại quần áo mới đến, Cảnh Chiêu mỗi ngày một bộ. Từ một người ban đầu không biết cách ăn mặc, dần dần cô đã học được một chút và có sở thích riêng.
Ví dụ, ngoài quần áo màu xanh, cô còn thích màu trắng và đỏ rượu, màu trắng giống như những chiếc vỏ sò trên biển, còn màu đỏ rượu thì giống những rặng san hô khổng lồ dưới đáy biển, hoặc màu hồng ánh sao, làm cô nhớ lại những ngày bơi cùng đàn sứa phát sáng dưới biển.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play