Chưa kịp làm gì, một tiếng "ục ục" vang lên phá tan bầu không khí mờ ám.
Ánh mắt Lâm Tu dịu xuống, cúi người bế cô lên, ánh mắt thoáng nụ cười nhẹ, “Đói rồi à? Đi ăn chút gì trước đã.”
Đúng là đã lâu rồi không ăn gì, Cảnh Chiêu ôm lấy cổ anh, ngay lập tức quên hết mọi chuyện vừa rồi, trong đầu chỉ nghĩ đến món sashimi mà cô rất lâu rồi chưa được ăn.
Phòng ăn ở một gian khác. Vì chỉ có cô và Lâm Tu ở đây nên bàn ăn là bàn tròn, còn có thể xoay được. Trên bàn đã bày sẵn nhiều món hải sản còn bốc khói lạnh.
Nhà bếp ở đây có đầu bếp hàng đầu, nhưng do Cảnh Chiêu mất tích, họ đã lâu không làm việc. Nay nhận được lệnh chuẩn bị đồ ăn, ai nấy đều trổ hết tài nghệ, trình bày một bữa tiệc hải sản tinh xảo.
Là người cá, Cảnh Chiêu không thể ăn những món quá nặng mùi, cô thích ăn nhất là sashimi, thịt ngao, tôm và cá ngừ. Các đầu bếp đều có công thức riêng, chuẩn bị toàn những món cô yêu thích.
Trước khi ngủ đông, Cảnh Chiêu đã biết dùng đũa, gắp từng miếng chính xác, miếng cá mỏng vào miệng mềm mượt, tươi ngon, ngon hơn nhiều so với những con cá nhỏ dưới biển. Cảnh Chiêu ăn đến hai má phồng lên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT