Trong khoảnh khắc đó, ánh mắt anh trở nên mềm mại. Hôm nay anh đã may mắn nhường nào khi được cô quan tâm nhiều lần như vậy. Không những được vào nhà cô, ăn cơm cô nấu, mà còn được ngủ lại nhà cô.
Thực ra đã khuya, Cảnh Chiêu cũng không nỡ đuổi anh về. Dù sao nhà cô cũng có phòng khách, chỉ ở lại một đêm cũng không vấn đề gì.
Với suy nghĩ ấy, Cảnh Chiêu mới dọn giường cho anh.
Sau khi dọn giường xong, cô bước ra và nhìn thấy anh đứng đó, cao lớn, trước cửa. Cảnh Chiêu ôm đống ga giường đã thay tiến lên phía trước, nói: “Tối nay, anh cứ ngủ ở đây nhé!”
Hứa Đình Châu không nói gì, muốn giơ tay ôm cô vào lòng nhưng lại sợ mình vượt quá giới hạn. Anh nắm chặt bàn tay buông thõng bên người, cuối cùng mới kiềm chế được mà nói: “Ừm, cảm ơn em đã cho anh ở lại.”
Cảnh Chiêu liếc nhìn anh một cái đầy khó hiểu, sao lại nói nghe như thể mình không có nhà để về vậy.
"Anh nghỉ sớm đi nhé!" Cô nói xong thì về phòng mình. Bận rộn cả buổi tối, cô cũng phải đi tắm cho thoải mái rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT