Sau khi trả xong tiền đậu xe, Hứa Đình Châu từ từ quay kính xe xuống, sau đó lái xe rời đi.
Chú giữ xe nhìn theo chiếc xe khuất dần, vừa cầm biên lai thu phí vừa lẩm bẩm: “Đúng là kỳ quặc.”
Có vẻ như để tránh nghĩ ngợi linh tinh, mỗi ngày Cảnh Chiêu đều vùi đầu vào tiệm từ sáng tới tối, bận rộn không ngơi nghỉ. Ngoài việc may đo sườn xám cho đoàn phim Dân quốc, cô thậm chí còn cho ra mắt sớm một mùa sườn xám mới.
Bộ phim thời dân quốc đó không dài lắm, chỉ là một bộ phim ngọt ngào đơn giản, tổng cộng có hai mươi tập. Đặc biệt, họ đã thiết kế riêng cho nữ chính mười lăm bộ sườn xám với các phong cách khác nhau, gần như mỗi tập cô ấy đều thay một bộ trang phục.
Do kinh phí của đoàn phim có hạn, phần lớn tiền đều dùng để may sườn xám cho nữ chính, vì vậy các nhân vật nữ khác trong phim chỉ có thể mặc sườn xám được tài trợ. Tuy nhiên, cho dù là tài trợ, nhưng quần áo từ cửa hàng của Cảnh Chiêu không bao giờ có hàng kém chất lượng, từng bộ đều được chế tác tỉ mỉ, khiến cho trang phục của cả đoàn phim tăng thêm phần rực rỡ.
Cảnh Chiêu bận rộn suốt bốn tháng trời. Hai tháng đầu, cô vừa tập lái xe vừa vẽ mẫu, sau khi nhận được bằng lái, cô dồn toàn bộ tâm huyết vào việc may sườn xám. Toàn bộ nhân viên ở ba cửa hàng của cô đều tham gia vào công việc may vá và thêu thùa. Mỗi chiếc sườn xám hầu như đều được may thủ công.
Sau khi tất cả các bộ sườn xám hoàn thành, những chi tiết nhỏ phía sau không cần Cảnh Chiêu giám sát nữa, Trần Thu Nguyệt có thể theo dõi rất tốt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play