Hôm qua, Hứa Đình Châu đã nói anh có cuộc họp vào buổi sáng. Khi họp, anh sẽ vào thư phòng, không thể để ý đến cô. Đây là cơ hội để cô lẻn ra ngoài. Còn về sau, đã ra ngoài rồi thì anh cũng không quản được nữa. Cùng lắm là bị bắt về thôi.
Cảnh Chiêu tính toán rất kỹ, nhưng lại không để ý tới biểu hiện khó xử của dì Tiêu. Khi cô vừa đến góc cầu thang, mới bước vài bước thì đã thấy Hứa Đình Châu đứng khoanh tay trong phòng khách, nhìn cô với vẻ mặt nhàn nhã.
Cảnh Chiêu vội giấu đôi giày ra sau lưng, giả bộ như không có gì xảy ra, nhưng ánh mắt của Hứa Đình Châu đã sớm nhìn thấu mọi chuyện. Anh nhếch môi, cười nửa miệng, giọng điệu lạnh nhạt: “Em định đi đâu?”
Cảnh Chiêu bỗng thấy hơi chột dạ, nhưng nghĩ rằng việc tự do ra ngoài là quyền lợi của mình, cô nên mạnh dạn hơn. Đúng, phải mạnh mẽ!
“Chân em đã khỏi rồi! Em muốn ra ngoài! Nếu anh còn không cho em đi, em sẽ thật sự giận đấy.”
Đôi mắt Hứa Đình Châu tối sầm lại, nhưng anh không nói gì. Lần này, Cảnh Chiêu cũng không nhượng bộ, hai người lặng lẽ đối đầu, như thể ai thắng sẽ nắm quyền chủ đạo trong gia đình.
Chốc lát sau, chuông cửa vang lên. Cảnh Chiêu nhìn về phía cửa kính phòng khách, thấy bác sĩ Hà.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT