Hai người đứng rất gần nhau, nhiệt độ cơ thể anh cao hơn cô nhiều, cảm giác thô ráp và nóng bỏng trên cánh tay khiến mặt Cảnh Chiêu bất giác đỏ bừng lên. Cô quay đầu đi, không tự nhiên mà rút tay lại.
"Hết đau rồi, thuốc cũng bôi xong rồi, tôi phải về đây." Nói xong, Cảnh Chiêu bước ra khỏi phòng với những bước chân hơi hoảng loạn.
Hứa Đình Châu ngẩn người, có chút ngạc nhiên với những gì anh vừa thoáng thấy. Chiêu Chiêu... hình như mặt cô vừa đỏ lên? Là ngượng ngùng sao? Đối với anh mà ngượng ngùng ư?
Một cảm giác kỳ lạ khiến Hứa Đình Châu vô thức bước ra khỏi phòng, quay lại liền thấy dì Tiêu đang xách một chiếc túi quà đi lên, “Cậu chủ, đây là thứ tôi vừa nhặt được ở cầu thang, không biết là của cậu hay của mợ chủ?”
Hứa Đình Châu liếc nhìn một cái, nhớ ra hình như đây là thứ Cảnh Chiêu cầm trên tay lúc vừa về, hộp quà... là do Chu Thịnh tặng nhỉ!
Ánh mắt anh trầm xuống, theo bản năng định bảo dì Tiêu vứt đi, nhưng lại nghĩ nếu mình bảo dì vứt, chờ đến lúc Cảnh Chiêu phát hiện ra, chắc chắn sẽ lại cãi nhau với mình một trận.
Hà tất phải thế... Hai người kết hôn đã lâu, ký ức bên nhau dường như chỉ có tranh cãi và xung đột. Anh dường như lúc nào cũng làm cô tức giận.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play