“Đồ lưu manh!” Cảnh Chiêu lẩm bẩm một câu, rồi ngẩng đầu, nghiêm túc nói: “Đơn ly hôn phiền anh soạn lại, tôi chỉ cần những thứ thuộc về tôi, tôi không cần một đồng nào của anh!”
“Thích thì lấy, không thích thì thôi, tôi còn chẳng muốn cho!” Hứa Đình Châu không biết câu nào của Cảnh Chiêu đã chọc giận anh, khiến mặt anh trở nên vô cùng khó coi.
“Vậy anh mau soạn xong đưa tôi đi!” Cảnh Chiêu không nói thêm lời nào, đóng cửa rồi rời đi.
Hứa Đình Châu cười lạnh khi Cảnh Chiêu rời đi, rồi lập tức ném mạnh chiếc áo khoác trên tay xuống đất, còn không chịu hả giận mà đá thêm một cái.
Cổ áo anh bung ra hai cúc, lồng ngực khẽ phập phồng, Hứa Đình Châu lạnh lùng hừ một tiếng: “Đúng là đồ phụ nữ vô tâm!”
Không thích anh, thậm chí đến tiền của anh cũng không cần, đúng là giỏi thật đấy. Chu Thịnh tốt đến vậy sao? Để cô phải ra đi với hai bàn tay trắng mà vẫn quyết tâm theo đuổi?
Có điều, Hứa Đình Châu biết rõ, Chu Thịnh thực sự rất tốt. Trước khi anh ta ra nước ngoài, anh ta mới là "đại ca" trong giới của họ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT