Vân Dực vội đặt hổ con lên tấm vải mềm bên cạnh, ôm lấy Cảnh Chiêu và dỗ dành: “Còn nữa, Chiêu Chiêu, đừng vội.”
Cơn đau kéo dài thêm một hồi lâu nữa, cuối cùng tất cả hổ con đều chào đời thành công. Tổng cộng có ba con, chúng nằm yên lặng trên tấm da thú mềm mà Vân Dực đã chuẩn bị sẵn, say giấc nồng.
Cảnh Chiêu thì kiệt sức và thiếp đi ngay lập tức. Nguyệt ngắm nhìn mấy chú hổ con một lúc rồi rời đi khi Cảnh Chiêu đã ngủ say.
Vân Dực đun nước nóng để lau rửa cho Cảnh Chiêu, thay tấm da thú trên giường để cô có giấc ngủ thoải mái, rồi cẩn thận lau sạch cho các hổ con, đặt chúng bên cạnh Cảnh Chiêu, sau đó anh đi nấu cháo thịt cho cô.
Việc sinh con tiêu tốn rất nhiều sức lực, anh muốn chăm sóc thật tốt cho Chiêu Chiêu.
Cảnh Chiêu ngủ rất lâu, khi tỉnh dậy, cô cảm nhận được một sự ẩm ướt nơi đầu ngón tay. Mở mắt ra, cô thấy một cái đầu hổ nhỏ xíu đang lè chiếc lưỡi hồng mềm liếm lấy ngón tay cô.
"Á!" Cô ngạc nhiên chớp chớp mắt, rồi nhận ra đây chính là hổ con mà cô vừa sinh ra.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT