Nhờ có kinh nghiệm từ việc phơi khô nấm trắng, Cảnh Chiêu lại tiếp tục chế biến một ít măng khô, dự định để dành cho mùa băng giá khi thực phẩm khan hiếm. Khi ấy, cô có thể dùng chúng để nấu canh thịt, đồng thời bổ sung thêm một chút vitamin.
Các tộc nhân trong bộ lạc luôn bận rộn suốt ngày, Vân Dực cũng vậy, anh mỗi ngày đều ra ngoài từ sớm và về nhà muộn. Một buổi sáng nọ, khi vừa tỉnh dậy, Cảnh Chiêu nghe thấy bên ngoài vang lên những tiếng "rầm rầm" như có vật nặng rơi xuống đất, trong không khí còn có một cảm giác lạnh buốt đến rợn người.
Cảnh Chiêu dụi dụi mắt trong chiếc chăn da thú ấm áp, phát hiện Vân Dực đang nằm nghiêng bên cạnh, chăm chú nhìn cô. Cô liền lên tiếng hỏi: “Bên ngoài có chuyện gì vậy? Tiếng gì thế?”
Vân Dực đáp: "Bên ngoài đang có mưa đá." Anh vừa nói vừa kéo chăn lại cho cô, “Em đói chưa? Ngủ thêm một chút đi, anh sẽ đi nấu cơm cho em.”
Nhưng Cảnh Chiêu lại chống tay ngồi dậy, có chút phấn khích nói: “Mưa đá à? Em có thể ra ngoài xem được không?”
Vân Dực ôm lấy cô, nhíu mày nói: “Mưa đá có gì mà xem? Đừng ra ngoài, bên ngoài rất nguy hiểm.”
Cảnh Chiêu nhanh nhảu đáp: "Em không ra ngoài, em chỉ muốn nhìn từ cửa sổ thôi." Cô chỉ muốn xem mưa đá khác gì so với mưa đá bình thường.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT