Vân Dực cũng đã đứng dậy từ dưới đất, tiếp tục lao vào tấn công người đàn ông, nhưng chênh lệch về sức mạnh quá lớn khiến anh gần như không thể phản kháng, lần lượt bị đánh ngã xuống đất. Nửa thân trên của Vân Dực gần như bị nhuộm đỏ bởi máu anh phun ra, một chiếc cánh bị gãy rũ xuống như sắp rời khỏi cơ thể, nhưng anh vẫn cố gắng vùng dậy.
"Vân Dực..." Cảnh Chiêu che miệng, nước mắt từ trong đôi mắt cô lăn xuống như chuỗi hạt đứt dây.
Người đàn ông mang theo Cảnh Chiêu đáp xuống mặt đất, nhìn Vân Dực đang nằm bẹp dưới đất không thể đứng lên, anh ta từ từ tiến lại gần, như thể sắp kết liễu anh ngay lập tức.
Cảnh Chiêu không biết lấy sức mạnh từ đâu, ra sức vùng vẫy khỏi tay người đàn ông, rồi bỗng chốc một tiếng bạt tai vang vọng trên vùng băng nguyên trống trải.
Người đàn ông khẽ nghiêng mặt, anh ta ngỡ ngàng vì bị đánh. Và chính lúc anh ta đang sững sờ, Cảnh Chiêu đã thoát khỏi sự kìm kẹp của anh ta, chạy vội đến bên Vân Dực, quỳ xuống cạnh anh.
"Vân Dực, anh ổn không? Vân Dực... anh đừng có chuyện gì nhé." Cảnh Chiêu nhẹ nhàng đưa tay lên vuốt ve khuôn mặt Vân Dực, nhưng lại bị bàn tay nhuốm máu của anh nắm chặt.
Vân Dực ho ra một ngụm máu, “Chiêu Chiêu, là... lỗi của anh, là anh đã không... bảo vệ được em.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play