Sức mạnh của thú nhân nam và thú nhân nữ hoàn toàn không tương xứng. Vân Dực chỉ cần bóp nhẹ ba lần là đã bóc được một miếng thịt quả hoàn chỉnh và đưa cho Cảnh Chiêu.
Cảnh Chiêu lần đầu tiên thấy có người có thể bóc quả hồ đào còn sống mà chưa tách vỏ ra được nguyên vẹn như vậy, không khỏi chạm vào lòng bàn tay không chút sứt mẻ của anh mà thán phục: “Vân Dực, anh giỏi thật đấy!”
Cô bỏ miếng quả vào miệng nhai thử. Ừm, quả sống cũng ăn được, có nhiều nước hơn so với quả chín, nhưng vẫn thấy quả chín thơm ngon hơn.
Được cô khen, cái đuôi trắng của Vân Dực cong lên đầy kiêu hãnh, ngay lập tức quên hết những ý nghĩ vừa rồi về việc không thể ăn được quả sống. Anh nắm lấy mấy quả trong lòng bàn tay, đến khi về đến căn nhà đá, anh đã bóc hết ra đặt vào lá cây cho cô.
Cảnh Chiêu ôm trong tay một đống quả hồ đào đã bóc vỏ, tận hưởng cảm giác được cưng chiều. Cô không kìm được, bảo Vân Dực cúi xuống, rồi nhanh chóng đặt một nụ hôn lên má anh, không quên cảm ơn: “Cảm ơn anh, Vân Dực.”
Vân Dực đờ người ra, hoặc có thể nói anh cảm thấy mình hạnh phúc đến mức sắp ngất. Anh giữ nguyên tư thế nửa cúi, trông như một tên khờ cao lớn tay chân dài lóng ngóng.
Cảnh Chiêu nói rằng cô ngửi thấy mùi khét, Vân Dực mới tỉnh ra. Anh còn đang nướng thịt! Vội vàng quay lại xử lý đống thịt của mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT