Cảnh Chiêu và Belle mỗi người hái một ít, sau khi đã đầy túi da thú, cả hai không vội quay về mà ngồi lại bên bờ sông rửa quả anh đào, vừa ăn vừa trò chuyện.
Vân Dực trong hình dạng bạch hổ nhanh chóng tìm thấy con mồi trong rừng. Anh không chọn săn những con mồi lớn, mà chỉ bắt một con dê núi và một con thỏ.
Vân Dực còn hái được nhiều nấm trắng từ khu đất phủ rêu xanh sâu trong rừng, gói chúng trong một chiếc lá to, anh nhớ rằng Cảnh Chiêu rất thích ăn loại này.
Vác con mồi lên vai, Vân Dực nhanh chóng trở về. Khi anh vừa đến gần bộ lạc, từ trong bụi cây xanh gần đó bỗng xuất hiện một con hổ với bộ lông cam vàng, sọc đen, chắn ngang đường anh.
Vân Dực nhìn con hổ, nhướng mày: “Karl?”
Con hổ ngẩng đầu, gầm lên một tiếng, vì đều là người của Hổ Tộc, nên Vân Dực dĩ nhiên hiểu được tiếng thú của anh ta.
Ánh mắt hổ vàng của Karl đầu tiên dừng lại ở cánh tay phải của Vân Dực, rồi chuyển đến con mồi mà anh đang vác trên vai trái: “Vân Dực, không ngờ anh bị thương nặng như vậy mà vẫn có thể ra ngoài săn bắn!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play