Không biết từ lúc nào, Thẩm Thanh Hà đã nắm lấy tay nàng, đặt lên ngực mình. Cảnh Châu mơ màng nhìn sang, hơi ấm rực và nhịp tim mạnh mẽ như hút chặt lấy tay nàng, nàng không thể rút ra được, chỉ có thể mở miệng phản bác lại lời hắn: “Huynh lừa ta, bị thương nặng thế này, sao có thể không đau?”
"Chỉ là nhìn có vẻ nặng thôi." Thẩm Thanh Hà an ủi nàng.
Cảnh Châu khóc không ngừng, không tin vào lời nói của hắn.
Thẩm Thanh Hà khẽ cúi người xuống gần nàng, ngón tay chạm nhẹ vào mắt nàng: “Ngoan, đừng khóc nữa, nếu khóc thêm, người khác sẽ nghĩ ta bắt nạt nàng mất.”
Nghĩ đến những lời nói vô lại của hắn, Cảnh Châu theo phản xạ phản bác lại: “Huynh bắt nạt ta còn ít sao?”
Ánh mắt Thẩm Thanh Hà thoáng tối lại, nhưng hắn lại cười khẽ: “Cô nương ngốc, đó đâu phải là bắt nạt...”
Cảnh Châu ngơ ngác ngẩng đầu lên, người ở phía bên kia không biết từ lúc nào đã ở gần nàng như vậy, vừa ngẩng đầu đã chạm vào ánh mắt hắn, hai người cảm nhận hơi thở ấm áp của nhau.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT