Trong quán trà, trên bếp lò là những chiếc khay hấp bốc khói trắng, một lão bá mua cho cháu gái một chiếc bánh nếp. Cảnh Chiêu chưa từng thấy loại bánh nào có hình dáng như vậy, lại ngửi thấy mùi thơm lạ nên tiến lại gần ngửi thử.
Ngay sau đó, một bé gái mặc áo hoa, buộc hai bím tóc nhỏ, cắn thử một miếng bánh nếp rồi mặt mếu máo, phàn nàn với ông nội: “Ông ơi, bánh nếp lần này chẳng có vị gì cả, không ngọt chút nào!”
Ông lão không tin, tự mình nếm thử một miếng, không ngờ bánh thực sự không có vị, liền vội vàng tìm đến người bán bánh để đòi lại công bằng.
Biết mình vô tình gây họa, Cảnh Chiêu đã sớm bị Thẩm Tư Niên kéo đi trốn mất, hai người nắm tay nhau chạy trên một con đường rộng lớn.
Hoàng hôn dần buông, không gió không tuyết, Cảnh Chiêu vén nhẹ một góc mạn che mặt, dịu dàng nói với người bên cạnh: “Thẩm Lang, giá như có thể mãi mãi như thế này cùng với huynh thì tốt biết mấy.”
Thẩm Tư Niên nghe thấy lời ấy, lòng khẽ động, đáp: “Chắc chắn sẽ như vậy, chúng ta sẽ luôn bên nhau.”
Cảnh Chiêu khẽ quay đầu, mỉm cười dịu dàng với hắn, rồi cả hai tiếp tục tiến về phía trước. Dọc đường, người đàn ông thỉnh thoảng lại nhìn nàng, nụ cười trên mặt chưa từng tắt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT