Hắn ta bị dẫn đến hoa sảnh, Cảnh Chiêu ngồi ở vị trí cao nhất, tay cầm chén trà ngọc trắng, thần sắc bình tĩnh nhìn hắn ta. Rõ ràng nàng có dung mạo dịu dàng, nhưng khí thế uy nghiêm mà không cần nổi giận lại rất giống mẫu thân nàng, chủ mẫu Cảnh thị.
“Nói đi! Có phải ngươi giết Thẩm Tư Niên không? Tại sao lại giết hắn?” Cảnh Chiêu không biểu lộ cảm xúc khi hỏi, nhưng chén trà trong tay nàng gần như bị bóp nát.
Nghe vậy, Trương Đức sợ hãi vô cùng. Nương tử làm sao biết hắn ta đã giết Thẩm lang quân?
Mồ hôi lạnh tuôn rơi trên trán, Trương Đức mở miệng định chối, nhưng lại nghe Cảnh Chiêu nhạt giọng: “Ngươi có thể chọn không nói sự thật. Vừa hay, nghe nói ngươi mới nạp một thê tử, còn sinh được một đứa con trai. Ta còn chưa kịp chúc mừng ngươi. Hay là mời bọn họ đến biệt trang này…”
“Là ta! Chính ta đã giết Thẩm lang quân.” Trương Đức đột nhiên thừa nhận. Hắn ta không biết nương tử có đe dọa mình hay không, nhưng hắn ta không dám đánh cược. Đó là đứa con trai duy nhất của hắn ta.
Nương tử đã bắt hắn ta đến đây, có lẽ là đã biết chuyện từ đâu đó. Dù có chối cũng vô ích, hắn ta đành khai thật.
“Là chủ mẫu, chính chủ mẫu bảo ta làm như vậy. Bà nói, nếu nương tử đã giải trừ hợp ước với Thẩm lang quân, thì hắn là vết nhơ của nương tử. Đích nữ Cảnh thị không được phép có vết nhơ như vậy, nên ra lệnh cho nô tài giết Thẩm lang quân khi gửi thư, sau đó giả vờ nói hắn bệnh mà chết, không để nương tử biết sự thật.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play