Thẩm Tư Niên không chớp mắt nhìn người trước mặt, người ngoài nhìn vào chỉ thấy hắn yếu ớt và mơ màng, đâu biết trong lòng hắn đang ngập tràn ác ý.
Cơn đau của cái chết không thể nào quên được. Thẩm Tư Niên chưa từng nghĩ mình có thể lại sở hữu ý thức và cơ thể một lần nữa. Khi tỉnh lại, trong đầu hắn chỉ có một ý nghĩ: hắn phải khiến kẻ đã bỏ rơi hắn cũng phải chịu đựng nỗi đau và chết trong tuyệt vọng!
Đáng lẽ khi ở bồn tắm, hắn đã có thể cho nàng một bài học, chết chìm hẳn cũng khá đau đớn, nhưng tiếc thay, nữ tử này lại may mắn thoát khỏi.
Thẩm Tư Niên nghĩ đầy ác ý, nhưng vẻ mặt lại hiện lên nét yếu đuối và lo lắng, hắn khàn giọng nói: “Là nàng... đã cứu ta sao?”
Cảnh Chiêu nghe thấy giọng hắn, quay đầu lại, nhìn thấy biểu hiện yếu ớt của hắn, lòng nàng mềm lại, trên mặt hiện lên nụ cười hiền hòa và dịu dàng, “Ừ, là thị vệ của ta thấy ngươi ngất xỉu bên đường, nên ta đã bảo họ đưa ngươi lên xe ngựa, cùng chúng ta đến biệt trang này.”
“Đa... đa tạ!”
“Ngươi không cần khách sáo, chỉ là chuyện nhỏ thôi.” Cảnh Chiêu ngước nhìn hắn, ánh mắt dịu dàng nhưng dường như có sức mạnh an ủi lòng người.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play