Phó Duy Quân không quan tâm đến Lâm Lam đang ngã trên mặt đất, anh nhìn về hướng sổ tay bay đến, nhà khoa học đeo kính mắt gọng vỏ đồi mồi trên sống mũi mỉm cười rồi gật đầu với anh.
Khi ông nội còn sống thường nói rằng nếu cứu được một mạng người thì phúc báo sẽ đến một cách tự nhiên, Phó Duy Quân không ngờ lời đáp lại sẽ đến một cách kỳ diệu như vậy.
Phạm Học Lễ là một người mê kinh kịch, ông ấy lấy sổ tay ra định ghi lại lời ca trong vở “Sa Gia Binh”, không ngờ hội trường lại xảy ra chuyện bất ngờ, thậm chí ông ấy còn chưa nghe hết một đoạn.
Ông ấy là nhà khoa học chịu trách nhiệm thiết kế thiết bị lò phản ứng, đó là công việc sai một li, đi ngàn dặm. Suốt ngày nghiên cứu những con số ở cấp độ micrômet, còn phải tính toán thời gian phản ứng của phân hạch hạt nhân, sai lệch 0,01 giây thì mọi nỗ lực trước đó sẽ trở nên vô ích.
Đôi mắt của ông Phạm là thước đo, bộ não chính là một chiếc đồng hồ đếm thời gian, ném một cuốn sổ tay giúp anh chàng trẻ tuổi chặn đạn không khí, đơn giản chỉ là chuyện nhỏ.
Nói là đạn không khí thì không chính xác.
Có rất nhiều người ở hiện trường, chỉ cần đè thì cũng có thể đè chết hai người nhân cơ hội hành hung kia. Các nhà khoa học được Phùng Chí Quốc dẫn người bảo vệ, không quan tâm đến nguồn gốc hỗn loạn, sự chú ý đều tập trung vào Phó Duy Quân, người vừa lên tiếng nhắc nhở bọn họ, nhìn anh dẫn nhân viên khả nghi ra ngoài, rồi lại trở vào xảy ra xung đột với một cô gái trẻ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT