Vì một phen lời của Chương thái y, Diệp Cảnh Thần cảm thán số mệnh của Diệp Cảnh Hòa thật lắm trắc trở, không nhịn được muốn sang thiên điện xem hắn một chút.
Nhóc Cảnh Hòa ngủ rất ngoan, lúc hắn rời đi là dáng vẻ thế nào, bây giờ vẫn y nguyên như thế, thậm chí nụ cười mãn nguyện trước khi ngủ cũng còn nguyên trên khóe miệng.
Hắn ngủ rất say, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng.
Những ngày qua được Diệp Cảnh Thần chăm sóc tỉ mỉ, trên khuôn mặt nhỏ cuối cùng cũng có chút thịt, nhìn qua đáng yêu hơn nhiều so với lúc mới gặp.
Diệp Cảnh Thần vốn đã rất thích trẻ con, nếu có thể quay ngược thời gian, hắn đại khái sẽ muốn có một người em trai nhỏ xíu đáng yêu như vậy.
Trí nhớ hắn không tốt, chuyện lúc nhỏ nhớ được không nhiều, ngay cả gương mặt của em trai khi đó cũng đã quên mất, nhưng hắn vẫn nhớ rõ, từng có một lần, cũng là sau khi dỗ em trai ngủ xong, hắn ghé vào mép giường nhìn đệ đệ ngủ, nhìn một lúc liền nhịn không được muốn nhào tới cắn mấy cái vào mặt em trai.
Không phải hắn kỳ quặc gì, mà là vì khi đó đệ đệ thật sự quá “ngon mắt”.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT