“Hạt đậu vàng ta đã tặng cho ngươi rồi. Đã là thứ ta đưa đi, thì không có lý nào lại lấy lại. Nếu ngươi không cần, thì cứ ném đi.” Tạ Trường An nhìn chằm chằm Vân Thư một lúc lâu, mới thản nhiên nói.
Vân Thư lập tức lúng túng, không biết phải làm sao.
Dù Tạ Trường An nói vậy, hắn cũng không thể thật sự ném mấy hạt đậu vàng kia đi được — quá quý giá!
“Điện hạ!” Vân Thư đưa ánh mắt cầu cứu nhìn về phía Diệp Cảnh Thần.
“Hay là thế này —— Phương Phỉ, ngươi đến nhà kho lấy một khối ngọc bội, giá trị tương đương với mấy hạt đậu vàng kia.” Diệp Cảnh Thần phân phó Phương Phỉ.
“Bổn cung cho ngươi mượn một khối ngọc bội, ngươi dùng nó để tặng lại cho Tạ tiểu thế tử, coi như đáp lễ hạt đậu vàng. Sau này chờ ngươi có tiền, trả lại ta một món lễ vật tương đương là được.”
“Không cần phiền phức như vậy đâu!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT