Làm một chuyện không hề thuộc sở trường của người hiện đại, lục nghệ trong lễ, nhạc, bắn, cưỡi, thư – Diệp Cảnh Thần đều kém xa.
May mà hắn vẫn còn một ưu thế – ít nhất hắn có một linh hồn trưởng thành. Chỉ cần hắn chịu học, hắn không tin mình sẽ thua mấy đứa nhóc này.
Vì thế, buổi chiều hôm đó, hắn học rất nghiêm túc.
Tiết học lễ nghi còn tạm ổn, những gì thầy giảng hắn đều có thể hiểu. Cho dù nhất thời động tác chưa chuẩn, hắn cũng có thể tự suy nghĩ lại rồi hỏi thêm Phương Phỉ và các nàng, chắc sẽ không thành vấn đề.
Câu "ai giỏi thì làm thầy" rất bao hàm, trong cung những ai có chữ “Phương” này đều là cung nữ. Ngoại trừ Phương Thảo có phần hoạt bát quá mức, thì mấy người cung nữ này đều có thể coi là bậc thầy lễ nghi hiện đại, dư sức dạy hắn.
Nhưng tiết học nhạc lý thì…
Nếu hắn có chút thiên phú nào về nhạc lý, thì đời trước hắn đã chẳng phải người ngũ âm không đầy đủ, thứ gì cũng không biết chơi, hoàn toàn là kẻ mù nhạc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT